Vào một ngày trong chiến tranh thế giới thứ hai, tư lệnh tối cao của liên quân Châu Âu, ông Eisenhower tại vùng nào đó của nước Pháp ngồi xe quay về tổng bộ, tham gia hội nghị quân sự khẩn cấp. Ngày hôm đó tuyết rơi khắp nơi, khí trời lạnh giá, xe hơi chạy một mạch rất nhanh.
Trên đường đi vắng không nhà cửa thôn xóm, Eisenhower đột nhiên nhìn thấy một đôi vợ chồng già người Pháp ngồi ở bên đường, lạnh cóng run cầm cập.
Eisenhower lập tức ra lệnh dừng xe, kêu thông dịch viên ở bên cạnh xuống xe hỏi chuyện. Một vị tham mưu vội vàng nhắc nhở nói: “Chúng ta cần phải kịp thời đến tổng bộ họp, chuyện này vẫn nên giao cho cảnh sát địa phương xử lý đi”. Thật ra ngay đến bản thân vị tham mưu cũng biết, đây chẳng qua chỉ là một cái cớ.
Eisenhower cương quyết xuống xe để hỏi rõ, ông nói: “Nếu đợi đến lúc cảnh sát đến kịp, cặp vợ chồng già này có thể đã chết cóng lâu rồi.”
Sau khi hỏi thăm mới biết, cặp vợ chồng già này đi Paris để sống nhờ nhà con trai, nhưng xe hơi lại bị hỏng giữa đường. Trong bão tuyết mịt mù ngay đến một bóng người cũng không nhìn thấy, đang không biết phải làm sao.
Eisenhower nghe xong, không nói câu nào, lập tức mời họ lên xe, và còn đặc biệt đưa cặp vợ chồng già đến nhà con trai ở Paris trước, sau đó mới quay về tổng bộ.
Lúc này tư lệnh tối cao của liên minh Châu Âu không nghĩ đến thân phận của mình, cũng không kiêu căng kinh thường người được cứu giúp, trong khoảnh khắc ông ra lệnh dừng xe, cũng không có quá trình suy nghĩ phức tạp, chỉ xuất phát từ bản năng của nhân tính lương thiện.
Tuy nhiên, sau đó tình báo nhận được lại làm tất cả mọi người vô cùng kinh hoàng, đặc biệt là vị tham mưu ngăn cản Eisenhower cứu giúp người gặp nạn.
Thì ra, hôm đó lính bắn tỉa của phát xít Đức đã mai phục từ trước trên con đường mà họ chắc chắn phải đi qua, hôm đó Hitler nhận định là tư lệnh tối cao của liên quân Châu Âu chết chắc rồi, nhưng lính bắn tỉa đã không thành công, sau chuyện đó Hitler nghi ngờ tình báo không chính xác. Hitler đâu biết là, Eisenhower vì cứu cặp vợ chồng già đang trong cảnh nguy khó mà thay đổi tuyến đường đi.
Nhà sử học bình luận là: “Một thiện niệm của Eisenhower né tránh được vụ ám sát, nếu không lịch sử của chiến tranh thế giới thứ hai phải viết lại rồi”.
Thiện niệm: Là ý nghĩ lương thiện tốt lành, ý nghĩ này là ý nghĩ tích cực và mong muốn mang mọi tốt lành cho người khác mà không tồn tại lợi ích cá nhân trong đó.
Thiện niệm không phải muốn đến là đến, muốn đi là được, cái đó cần phải tích lũy ở mọi lúc mọi người, và lưu trữ, mới có thể sử dụng trong giờ phút quan trọng mà không cần suy nghĩ.
Có một hiện tượng vô cùng thú vị, nó không giống với việc chi tiền trong ngân hàng thông thường, trong ngân hàng của “thiện”, con người càng nhiều thiện niệm, càng có nhiều hành vi lương thiện, nguồn vốn “thiện” trong ngân hàng ngược lại càng dùng lại càng nhiều lên gấp bội.
Dùng câu nói trong Cơ Đốc giáo để nói thì là: Một người càng suy nghĩ cho người khác, càng muốn tốt cho người khác, thì người đó càng hạnh phúc.
Bình luận